Sinh Nhật Cô Đơn
Một chiếc lá rơi xuống
Một nỗi buồn chạm đất
Một giọt sương rơi xuống
Một hồn nhiên vừa mất...
Ngọn nến sáng giữa màng đêm lặng lẽ
Lạnh nào bằng hơi lạnh của cô đơn
Vẫy mực tím tím nhòa trang nhật ký
Một góc phòng tối mực tối thêm hơn
Ước mơ chi trên ngọn nến dỗi hờn?
Cong cớn kiêu kỳ nửa vầng trăng khuyết
Mười sáu - là khi con trăng lớn
Hay ba mươi - thơm trái thị giỏ bà?
Đừng hỏi trong ước mơ em nghĩ về chi
Về anh? Hay một người nào khác ?
Em nghĩ về...một khung trời xa ngắt
Về chính em ! Thoải sa mạc u buồn
Em sống cho mình, cho những sự cô đơn
Rơi rớt lại sao chuổi ngày xanh thắm
Em ước cho một chiều dài thăm thẳm
Trải ngọt ngào theo những bước em đi
Anh hóa thân cho những điều thần thoại
Còn em chập chùng giữa hiện tại nhạt mơ
Xin một tình yêu nguyên vẹn ý thơ
Em chỉ biết về mơ cùng cổ tích
Ngọn nến mùa Đông sáng bập bùng tinh nghịch
Tuổi nào qua còn ngồi lại riêng mình.
..............
Chúc mình vượt qua đc mọi thứ,và sẽ làm được mọi thứ ,điều quan trọng là đừng đánh mất đi bản thân . Have a big day !