
Hồi sáng cùng baba lượn 1 vòng về khu nhà cũ...
Quán net mình hay chơi, quán cafe 56, tiệm tạp hóa, tiệm cho thuê băng đĩa, quán nước nhà thằng Tí,... mọi thứ đều đã thay đổi
Chỉ duy nhất mỗi mình mình...
Con đường mình đang đi, thấy chông chênh và mờ mịt quá.
Không nhìn thấy đích đến,
Không biết điểm cuối của nó ở nơi nào?
Có phải mình đang rơi vào khoảng không, để rồi cố gắng tìm xem có nơi nào dành cho mình ko?
Lạc lối, u mê.... đó là hiện tại...
Mình chỉ muốn sống bằng ký ức, những ký ức về những kỷ niệm...
Đây không phải lần đầu tiên xa nhà, nhưng sao lại mang nhiều tâm trạng thế nhỉ?... Buồn vui lẫn lộn
Sao thấy mình trẻ con quá...
Ko thể tiếp tục như thế đc nữa...
Vòng quay của cuộc sống hỗn độn không cho phép mình tiếp tục như thế nữa
Mỗi con đường đi qua.............
Mỗi cuộc vui đã có...........
Mỗi cuộc tình dẫu đẹp.......
Mỗi giấc mơ đêm qua..........
..............điểm cuối của chúng rồi cũng đến.......................