
Mùa đông buồn buồn, cảnh vật đổi thay...
Những hàng cây trơ cành, chẳng còn chiếc lá...
Đứa con gái lần đầu tiên xa nhà như tôi đã trải qua 2 mùa đông thực sự ở nơi đất khách quê người này.
Và bây giờ... mùa đông thứ 3 đang cận kề bởi cơn mưa tuyết đầu tiên của tháng 11
Sáng nay nhìn ra cửa sổ, tuyết đang rơi.
Những bông tuyết rơi buồn và lặng lẽ...
Tôi có nhiều cảm giác khác nhau: háo hức, nôn nao.
Đến khi một mình đứng đợi ở trạm xe điện, mới nhận ra 1 điều: mình đã bỏ quên lại nhiều thứ ở sau lưng...
Tuyết rơi thật đẹp. Khi trời đổ tuyết, không gian như tràn ngập ánh sáng trắng bất kể ngày đêm.
Tuyết rơi làm cho tôi nhận ra mình đang ở một nơi xa lắm, rất xa nơi có gia đình bạn bè mình.
Tuyết rơi càng làm cho người xa nhà như tôi thêm buồn và nôn nao nhớ mong, buồn man mác cái buồn vô cớ về cảnh chia ly.
Tuyết là thế: đẹp, lạnh lẽo, kéo mọi người về với ký ức và nỗi nhớ.
...
Tôi nhận ra là mình đã tự lập với 1 cuộc sống hoàn toàn khác...