Tại sao vậy ? Mình cũng ko hiểu bây giờ mình thật sự muốn gì
chán thiệt là chán
làm anh em thì ko hay hơn sao ? thích mình làm j kia chứ ? vì trả thù ? ... ? đúng thật là mất lý trí
như vậy thì hay lắm sao ? muốn cho nó nổ tung lên thì mới vừa lòng sao ?
hại mình ko còn việc làm , đi học về rồi ăn ở ko suốt ngày suy nghĩ linh tinh
mình ghét đứa nào thích mình
làm ơn đi , hãy để cho tôi đc yên
..................................................................................
Làm thế nào để hết những thất vọng và nỗi buồn ?
Tất cả chỉ là sự cô đơn đến lạnh người .
Có phải vì mình đã sống đầy toan tính và ích kỉ ? để đến khi ngoảnh lại chỉ thấy sự trống trải đến rùng người , bỏ qua quá nhiều rồi phải không ?
Phạm quá nhiều lỗi lầm rồi phải không ?
Mình tưởng như có thế sống vô tình , không cần ai nhưng giờ đây , bản thân mình cũng không chịu nỗi sự giày vò .
Mình làm sai gì sao ?
Có lẽ thế ! Mình có thể quên đi và làm lại được không ?
Niềm vui hạnh phúc đều tự do bản thân tạo ra ,ko ai mang đến cho.Như vậy thì cuộc sống hình như ko có 1 ông thần hộ mệnh nào.Mình rốt cuộc chỉ là người thất bại trong cách đối nhân xử thế . Bây giờ chỉ nghĩ đến lợi ích của mình, sống như chính bản thân mình thì chỉ cảm nhận thấy sự cô đơn ...