
Trời đang mưa !!!
Có những nổi buồn man mác như những hạt mưa tí tách rơi từng hồi. Lại nhớ về mùa mưa ở thành phố, mình vẫn còn cảm nhận đc mặc dù đang cách xa nó hàng trăm ngàn cây số, nó gợi lại trong mình một hồi ức đã đi qua...một chiều mưa năm cũ ngày nào như vẫn còn khắc lại một kỷ niệm khó quên khi nó đã đi vào ký ức,một kỷ niệm đẹp trong một chiều mưa... Người đã nói yêu mình,chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi... mình hiểu được trong lòng Người lúc ấy...niềm vui chưa trọn thì Người cũng xa mình.. Những cơn mưa chiều buồn mình lại nhớ về những ngày cũ...nhớ đôi mắt ngày ấy. Nhớ lớp học ngày nào còn tinh nghịch, nhớ những thân tình bè bạn ngày nào đã phải buồn khi thấy mình khóc. Giờ còn đây hình ảnh ngày nào, căn phòng mình còn đây đầy ấp những kỷ niệm xưa. Có lẻ Người đả quên không còn nhớ nữa... Còn mình thì vẫn nhớ, nhớ ngày nào Người nói sẽ không quên mình, nhớ những lúc Người buồn dịu dợi và nhớ cả ánh mắt Người dỗi hờn ...Mình đã có 2 nửa hạnh phúc và niềm đau, có lẻ giờ này Người đang vui cười đâu đó... Hãy tìm về với hạnh phúc của riêng Người...
Có những ước mơ nho nhỏ nhưng mấy ai có được trong đời. Khi yêu người ta thường hay muốn hy sinh. Mình mong cuộc đời luôn có những điều kỳ diệu, mong những thiên thần sẽ đến với mình trong những lúc khó khăn nhất. Và mình mong có một cái gì đó, một động lực nào đó ở phía sau để luôn đẩy mình về phía trước. Mình đã không thắng được chính mình, cũng như lý trí không chế ngự được con tim...