Có con gió chiều từ đâu vừa thổi đến nơi tôi đứng bên bờ sông , chiều thu mưa thật tĩnh lặng khi nhìn những hạt mưa rơi trên sông tuy tạo nên những ngọn sóng nhỏ của mặt nước nhưng xung quanh lại như thật êm đềm , có thể một lúc nào đó dù có đứng ở bất cứ nơi nao thì mọi thứ âm thanh xung quanh cũng chẳng còn mang một ý nghỉ nào để chạm đến những điều sâu thẳm trong tận đáy hồn ta nữa . Và bất chợt những gì ta muốn quên hay ta không còn nhớ lại như hiện hữu trở về với ta . Ngày nào đó cũng đã thuộc về dĩ vãng nhạt nhòa nơi biển mênh mang vỗ sóng , nơi tôi đã từng có khỏang trời êm nằm nghe sóng hát . Đôi khi ta như thức mà đôi khi ta cũng như ngủ quên trong tiếng sóng ru bờ cát hát lời buồn trăn trở ấy ...
Biển rộng , trời xanh xa không một bóng mây , đâu đó như có dải hoa vàng theo gió lay và hàng dương xanh thắm rì rào rì rào như trôi cùng với biển , tóc ai bồng lên trong con gió đang say , và .. anh sao xa xôi thế để mà còn chút gì để nhớ một ai nơi bên bờ biển vắng này ...
Có một lúc bờ biển ngày nao đã khuất bàn tay gầy vẫy chào nhau nghẹn ngào theo gió , theo sóng , để một người đi và đi mãi không về , một người ở lại bên bờ biển vắng thì thôi lại cũng đành úp mắt lên bờ cát mặc cho dòng nước mắt thấm mãi , thấm mãi xuống cát trong sự cô đơn , mất mát của thương nhớ dâng mãi theo bóng chiều
Ước gì ! Phải rồi ước gì mãi mãi chỉ còn là điều mơ cho một xa xôi , cho những tháng ngày hạnh phúc bất chợt đến , hạnh phúc bất chợt rời xa không hẹn không hò , không chờ không đợi chỉ còn lại là khỏang trống vắng vô tận cho ngẩn ngơ . Chỉ là ao ước thôi , Ước Gì , ước gì em đã có ba hạt dẻ dành cho cô bé lọ lem . Ước gì em có những điều ước nhỏ nhoi thôi nhưng là hiện thức để được nghe giọng cười , nghe tiếng nói , và cảm nhận được một chút hơi ấm của bàn tay , để được em nhìn thấy em trong mắt ai , em chẳng còn phải tay nọ nắm lấy tay kia nghe lòng lạnh giá , Ước Gì ... mãi vẫn chỉ là Ước Gì
Phải không anh ? Mỗi khi em nhìn biển , ngòai xa khơi ấy chỉ có sóng trùng điệp cho một hòai niệm xa xôi , gần trọn một đời chưa anh để cho hai từ hạnh phúc vẫn mãi chỉ còn lại là nỗi buồn da diết ngậm lại trong nỗi đau héo úa của con tim đôi khi .. ước gì , ước gì mơ mãi chẳng thể tìm ra những điều tưởng chừng quen thuộc , tưởng chừng được gọi thành tên trong lồng ngực nhiều khi vẫn khát khao cháy mở cho nỗi nhớ đọng và ...
Ước gì , những tháng ngày xưa kia trở lại để vầng trăng bên em không là mặt trời bên anh buổi sáng , ước gì ta chẳng phải đốt lòng nhau thêm nữa , ước gì tơ trời đừng đứt nối bên song và đất trời cho em được thấy anh mà những phép lạ ngày thường không dễ thấy được anh .. Uớc gì , vầng trăng sẽ tan trong chén rượu huyền ảo , ước gì , trái tim trao nhau vẫn đập dồn dọc hành trình một cuộc đời cho trọn vẹn một chữ yêu !
=====.=====.=====.=====.=====.=====.=====.=====.=====.=====.=====.=====
Ước gì mình là gió, lặng lẽ trôi đi, tới bất cứ đâu, chẳng lo, chẳng vướng bận điều gì, nhẹ nhàng, thanh thản.
Ước gì mình là mưa, có thể ào khóc một trận thật thơ ngây giữa đời !