Thursday, March 29, 2007

[Song]童话 ( Đồng thọai ) - Quang Lương

Đồng thọai là thứ truyện kể dành cho trẻ nhỏ, vậy thì tại sao lại có quá nhiều nước mắt , máu đổ , và quá nhiều nỗi đau ?

童话

Nhạc của Quang Lương không phải là tuyệt đỉnh xuất sắc, ca từ không đến nỗi quyến rũ huyền hoặc, sâu chất triết lý , dễ nghe dễ thuộc . Nhưng nghe thấy thật .

Tôi thích cái đó, thích chất giản đơn mộc mạc, thích nền nhã đơn sơ...

Vì là tình cảm, đâu có cần hoa mỹ gượng ép , neh ?

Tôi không biết mình vừa để trượt khỏi tay cái gì , cũng không rõ thứ đó bao nhiêu phần trăm quý giá đối với tôi . Chỉ biết rằng, bản thân đang thực sự hối tiếc. Nhưng nếu quay lại và nhặt nhạnh lại những thứ rơi vãi thì hình như là , sẽ không.

Sẽ không...

Bởi vì " yêu là không bao giờ phải nói : rất tiếc " (Erich Segal)

Lời dịch " Đồng thoại ":

Anh quên không biết đã bao lâu rồi

Không còn nghe giọng em nói , không còn nghe em kể cho em câu chuyện cổ tích mà em yêu thích

Anh nhớ là ... rất lâu rồi .

Anh hoang mang lắm , có phải, anh đã làm điều gì sai rồi phải không ?

Em khóc và nói với anh rắng , Đồng thoại là để gạt người mà thôi . Anh không bao giờ có thể trở thành hoàng tử của em .

Có thể em không hiểu , khi em nói yêu anh lúc đó .
Đối với anh mà nói , mọi ngôi sao đều đang tỏa sáng lấp lánh .

ĐK :

Anh sẽ trở thành thiên sứ của em trong truyện Đồng thoại . Dang rộng hai tay thành cánh bướm để bảo vệ em .

Em tin anh , tin rằng rồi chúng ta sẽ như câu chuyện ấy , sẽ kết thúc hạnh phúc .

Cùng viết đoạn kết ấy cho câu chuyện đồng thoại của chúng ta .

1 comment: