Wednesday, June 6, 2007

[Diary] Entry thứ 100 --- Khóc 1 Mình

Blog ơi, cảm ơn vì mày đã làm bạn với tao suốt thời gian qua, ko có mày tao ko biết có thể chống chọi đc đến ngày hôm nay ko. Cho nên, ngòai gia đình& những người bạn tao thương iu nhất thì mày là " tục tưng ", là 1 phần trong cuộc sống của tao. Chỉ 1 ngày mà tao ko lên thăm mày thì tao đã đứng ngồi ko yên rùi...

Lúc trước tao có nhiều bạn, ngày nào cũng đi chơi, hết đám này tới đám kia. Lúc vui hay buồn gì cũng có bạn bè tâm sự, ngồi 8 trên điện thọai cả đêm ko chán, làm gì cũng có người thân bên cạnh ủng hộ, làm sai cái gì cũng có người giải quyết dùm. Tao muốn đi đâu thì đi, ko thích thì ở nhà ngủ, ngủ thoải mái chơi game thỏai mái, nói thỏai mái đùa giỡn thỏai mái, khỏi pải làm công chuyện nhà, muốn ăn cái gì thì ăn, có khi còn đc dâng đến miệng, ai cũng thương ai cũng chiều tao... Thời gian đó, tao cũng nghe bạn bè giới thiệu về mày nhiều lắm. Ờ thì cũng lọ mọ vào xem thử, nhưng tao ko biết gì về mày hết, thế là vào đc 1 lúc lại chui ra rồi lại lao đầu vào những cuộc chơi. Lúc đó tao quá sung sướng quá hạnh phúc, nên chẳng thèm để ý gì đến mày blog à. Cho đến khi tao trống trải như thế, cô đơn như thế, thì duy nhất chỉ có mày bên cạnh tao...

Tao nhớ mẹ tao... Nhớ những món ăn do mẹ tao nấu, mặc dù tao hay chê mẹ nấu dỡ, nhưng tao lại rất thích ăn vì duy nhất... mùi vị đó... chỉ có mẹ tao mới làm đc. Nhớ những lúc tao nhõng nhẽo, mẹ tao thế nào cũng đồng ý cho những yêu cầu của tao. Mày chưa biết là tao có biệt tài nhõng nhẽo đâu nhé. Khi tao có chuyện muốn nói, mẹ đều lắng nghe 1 cách chân thành. Nếu thấy điều đó là đúng, mẹ sẽ ủng hộ tao --- Tao thích cái cách mẹ tao tôn trọng tao như thế

Tao nhớ ba tao... Ngày nào ông cũng lên phòng đắp chăn cho tao, ông ấy sợ tao bị lạnh. Rồi đến cử ăn thì hỏi con cưng có đói bụng ko, tao mà nói tao thèm ăn món nào là ông 3 chân 4 cẳng chạy đi mua về bằng đc .Rồi khi tao bị bệnh, ông là người lo lắng hơn ai hết, ông chạy lăng xăng để kiếm bác sĩ & lo thuốc men cho tao. Mày biết ko, ba tao nhìn bên ngòai như ông đạp xích lô vậy. Nhiều người mới đến nhà tao làm ai cũng tưởng ông ý là người làm trong nhà & ông cũng vui tính chẳng thèm đính chính gì cả --- Tao thích sự hài hước & đơn giản của ba tao

Tao nhớ chị tao... Người ta thường hay rủ người iu vào rạp coi film. Mà kể cũng lạ, tao chỉ thích đi với chị tao thôi ( chắc là vì chị tao trả tiền hết hehehe) Đi với chị tao ko cần lo gì hết, chị tao lo từ A-Z. Tao dẫn chị tao đi nhiều nơi, biết nhiều chỗ. Ê ko pải chị tao là dân quê mùa đâu nhé, chẳng qua là chị ko bík những chỗ của teen thôy. Hồi trước chị tao đã từng là dân ăn chơi 1 thời muh. Nhưng giờ chị tao hiền như con nai á , chơi nhìu quá rồi chán sao? hehee Rất may là tao ko có quậy như chị tao. Tao có gì vui hay ko vui đều tâm sự với chị, đi đâu cũng đi với chị, bạn của tao chị biết hết. Cho nên cứ mỗi lần xin đi đâu với bạn là tao kêu chị nói với mẹ. Chị tao thương tao lắm, mua quần áo cho tao rất nhìu, chỉ cần tao thích thì mắc bao nhiu chị tao cũng mua. Lúc trước tao ko nghe lời chị, chị tao bảo cái đó ko đẹp cái đó ko tốt mà tao vẫn cứ nằng nặc đòi lấy. Rồi sau này mới nhận ra là chị tao nói đúng --- Tao thích cái tính thẳng thắn của chị tao

Tao nhớ anh tao... Anh tao là người mà tao cảm thấy tự hào nhất. Trước đây, anh tao đã lầm đường lạc lối. Lúc đó nhà tao chẳng có 1 tí niềm vui nào cả... Nhưng giờ đây, anh tao đã thóat khỏi cái bóng tối khủng khiếp ấy. Anh tao đã đi làm & có công việc ổn định, nhưng nó vẫn còn mê chơi lắm. Bây giờ anh tao đc như vậy là nhờ game võ lâm đấy blog ạ. Đó là khỏang thời gian vui nhất, tao và anh tao cùng chơi game, trên 1 máy dưới 1 máy. Tao mà bị ai ăn hiếp là anh tao đến xử nó ngay. Rồi có 1 hôm, lúc 3h sáng, tao với anh tao hẹn thằng kia đánh lộn mà nhà tao tự nhiên bị cúp điện. Nếu ko lên thì nó tưởng tao zí anh tao sợ nó, cho nên, 2 đứa trốn mẹ chui ra dịch vụ net chơi, chơi đến 5h sáng luôn. Trên đường về ko quên ghé nhà thằng bạn mua 2 cái bánh bao ^.^ Nhưng rồi sáng hôm sau vẫn bị mẹ phát hiện. Thế là anh tao bảo tại anh tao rủ tao đi ( nhưng sự thật là tao rủ ) mà mẹ tao cũng đâu có la gì --- Tao thích cái cách anh tao che chở cho tao

& Tao yêu tất cả mọi người trong gia đình tao

Thật sự tao rất muốn quay về, trở về cuộc sống như trước đây. Tao sẽ sửa đổi, sẽ cố gắng học và sẽ ko ham chơi nữa. Tao chỉ muốn sống với gia đình tao thôi. Tại sao một điều ước nhỏ bé như vậy lại quá khó khăn đối với tao ...

Tao đang khóc blog à !!!

Chẳng còn nhớ đây là lần thứ mấy ...

7 comments:

  1. Hạnh phúc biết bao khi bạn bè cùng người thân trong gia đình ai cũng đều quí mến, quan tâm và yêu thương ta. Và bạn chính là người đang có trong mình hạnh phúc đó (^_^)

    ReplyDelete
  2. Em thấy ngưỡng mộ ss đoá!!! SS có 1 gđ thật hạnh phúc! Tuy coá đôi lúc gđ ss coá những điều hok dzui nhưng em rất ngưỡng mộ đoá! Ngưỡng mộ mỗi một thành viên trong gđ ss! Ss nhớ gđ thì hãy giải bày cho Blog! Cái đó thật tốt!! Em hok làm được như dzậy đâu!

    ReplyDelete
  3. L that la hanh fuc khi co 1 gia dinh nhu the,dung khoc mot minh nua nha

    ReplyDelete
  4. bat hanh ko phai la` dieu toi te nhat!doi khi no lam ban truong tha`nh!Moi ti`nh cam cua gia ding L ko mat di,chi tam vang mat de L tu hoan` thien minh` thui!co len nhe!dung` phu nhung~ tinh cam cua nguoi than minh`!good luck

    ReplyDelete
  5. ♥Snow Rainbow♥June 8, 2007 at 9:06 PM

    cảm động wé,hehe cố gắng nhé mập,sắp dzìa òi!

    ReplyDelete
  6. ♥ღ.::/\/\аi_cıـ‌ ¡ρ.ღ♥June 9, 2007 at 3:31 AM

    ui'...entry thu 100 rui ah..nhanh tha^t.
    ba` dung khoc nua nha ba`..co`n 1 thang nua la ba` ve rui`..la^`n nya` ve^` phai tranh thu di choi cho that nhiu` nha ba`..hixhxi..tiec la` lan na`y tui hok co gap duoc ba` rui`..chang bit khi na`o moi gap lai ba` :(( :((

    ReplyDelete
  7. cuoc. so^ng' nhu* tie^n.

    ReplyDelete