Friday, October 12, 2007

It's raining !




Ngày ấy , em cùng anh lang thang dưới mưa, vì em thích mưa, cứ lẳng lặng đi như 2 người điên đi giữa thành phố .

- Anh có ghét mưa không?
- Có.
- Vì sao?
- Vì nó làm em lạnh.

- Anh có thích mưa không?
- Có.
- Vì sao?
- Vì đến tàn ác như ông trời mà cũng có lúc phải rơi nước mắt.
Cả 2 cùng phá lên cười, tiếng cười vang cả 1 góc thành phố.

Một ngày ấy khác, anh đến đón em đi mưa, em ngoan ngoãn, yên lặng ngồi sau xe anh, 2 người điên lại đi lang thang giữa thành phố
Ngược ngược, xuôi xuôi. Rồi mưa tạnh, phố phường dần khô ráo:

- Hôm qua, có người hỏi: Anh có yêu em không?
- Em đoán anh trả lời là: Có. Đúng chứ?
- Đúng, rồi người đó hỏi: Yêu nhiều không?
- Anh trả lời là: Nhiều. Đúng chứ?
- Đúng, rồi người đó hỏi tiếp: Thế tình yêu này sẽ là mãi mãi chứ?
- Anh trả lời là: Chắn chắn rồi. Đúng chứ?
- Không, anh trả lời là: Không.

- Vì sao? - Em tròn mắt ngạc nhiên.
- Vì… anh chỉ là cơn mưa.
- Em không hiểu? - Em phùng mồm, trợn má lên hỏi.
- Anh chỉ là cơn mưa, thoáng qua em thôi, làm mát em trong chốc lát, nhưng không thể làm mát em cả đời. Mà cơn mưa nào rồi thì cũng như cơn mưa hôm nay, mưa rồi sẽ phải tạnh, nước của cơn mưa rồi sẽ trôi hết đi, tất cả rồi sẽ khô ráo trở lại.
- Hôm nay anh làm sao thế? - Em còn tưởng anh đang trêu em, còn đưa tay sờ trán anh xem có ấm đầu không?

- Anh sẽ không thể lo cho em một cuộc sống tốt đẹp. Và bố mẹ em cũng sẽ không đồng ý cho em với anh đâu.

- Em, em không thích anh nói thế, cuộc sống của em là của em, chứ không phải của bố mẹ em. Em tin vào anh, em tin anh sẽ khẳng định được mình. (Em nắm chặt tay anh, nhìn thẳng vào mắt anh, nhưng anh né tránh cái nhìn của em)

...

2 comments:

  1. câu chuyện hay wá, nhưng hơi buồn, ko bit kết thúc là thế nào nhỉ

    ReplyDelete