Trong hồi ức của những kỷ niệm
Những áng mây trôi nổi trên bầu trời xanh
Khi anh nói muốn nắm tay em cùng nhau đi đến cuối con đường
Em không dám quay đầu lại nhìn
Dường như bầu trời của em đã mất đi màu sắc
Từ ngày đó em đã quên đi hơi thở
Nước mắt à ! Mãi mãi em sẽ không khóc nữa
Tình yêu của chúng ta
Đã qua đi và không bao giờ quay lại
Nhưng cho đến bây giờ em vẫn âm thầm chờ đợi...
Tình yêu của chúng ta
Em hiểu nó sẽ trở thành gánh nặng của anh
Chỉ là mãi mãi em không thể buông xuôi
Sự ấm áp cuối cùng, sự ấm áp của anh dành cho em
Em không muốn hỏi rằng anh có yêu em hay không
Bây giờ em chỉ muốn có 1 bầu trời tự do, cách xa thế giới bị trói buộc này
Sẽ không cô quạnh nữa...
No comments:
Post a Comment