
Những ngày tháng qua mình cứ suy nghĩ về hai hướng đối lập. Mình đã có ý định ở lại bên anh và không có bất cứ trở ngại nào làm thay đổi quyết định đó...
Nhưng ông trời quả là bất công, mang anh đến rồi lại mang anh đi. Có lẽ thời gian đã làm nhòa mọi thứ, thứ tình cảm mà anh đã dành cho mình giờ đã nhạt phai... Mình có rất nhiều câu hỏi, có rất nhiều thắc mắc nhưng lại không đủ tự tin để hỏi anh... Mình chẳng hiểu gì về cuộc sống của anh cả. Mình thật sự rất muốn biết, muốn hiều nhiều hơn nhưng dường như anh không cho mình cái cơ hội ấy.
Quãng thời gian đã qua đâu phải là ngắn....
Mình thật sự rất thất vọng về anh, anh thật sự muốn sống 1 cuộc sống không có ngày mai sao? Có thật như thế không? ... Đều do anh quyết định cả thôi...
Mình đã không còn ý nghĩ giữ anh lại bên mình nữa. Ai đó nói rằng nếu không phải của mình thì có níu kéo cũng vô ích.............
Mình chưa bao giờ hối hận về những gì mình đã làm...
Nhưng mình không biết nên đi theo con đường nào?
Mình có 1 tin vui muốn báo với anh, nhưng có lẽ bây giờ nó đã không còn quan trọng đối với anh nữa. Cứ thế... hãy cho nó ngủ yên trong tim mình !
ây dà !!! ss đã wuyet' định một lần rồi mà ss.bây h suy nghĩ nhiều chi cho mệt vậy ss
ReplyDeletesau cùng thì người chịu đau khổ nhất ko fải là con trai...bản thân ích kỉ 1 tí,nghĩ cho mình nhìu hơn nữa đi...
ReplyDeleteCố níu kéo al2m gì khi chẳng còn niềm tin nào để giữ tụi bây lại với nhau????
ReplyDelete