Monday, September 15, 2008

....




Anh thích hoàng hôn hay bình minh...?
- Bình minh, vì nó bắt đầu cho 1 ngày mới với những hy vọng mới

Em thích hoàng hôn đúng không ?
- Em thích cả hai nhưng em vẫn thích hoàng hôn hơn...

Nhìn hoàng hôn mà lòng thật thanh thản

Thích cái cảm giác bình yên, và nhẹ nhõm khi một ngày bận rộn sắp qua đi!




" Rồi 1 ngày thơ khi em thức dậy trong buổi sáng tinh mơ
Những làn sương sớm càng làm lòng thêm ơ thờ
Đêm hôm wa em đã mơ được có anh trong vòng tay
Sẽ ko bao giờ để mất anh và từ đây chúng ta lại hạnh phúc đắm say
Nhưng khi em tỉnh cơn mơ thì tất cả lại biến mất
Nước mắt em lại rơi và trước mặt là những ảo ảnh
Phố vẫn đông người nhưng em thấy lòng vắng tanh
Hay tại trái tim em đã nguội lạnh chả hiểu thấu được tình yêu của anh ?
Cái ngày đó em giằng xé giữa tình yêu và lí trí
Yêu anh thì sẽ khổ những nỗi đau chờ đợi
Nhưng giờ chia tay thì được yêu là 1 ước mơ vời vợi
Có phải chăng em đã lựa chọn sai lầm
Đánh mất anh giờ chỉ còn mình em khóc thầm
Muốn nói 1 tiếng iu nhưng chỉ đành phải lặng câm
Bởi vì bên anh nay đã có 1 bóng hồng khác
1 người con gái có thể làm anh mỉm cười
Thì em là kẻ làm anh giằng xé những nỗi đau
Ta yêu nhau có phải chăng là sai lầm ?


Càng yêu thương bao nhiêu thì càng đau khổ bấy nhiêu
Nước mắt rơi cho anh đã nhiều và trong đêm tối đìu hiu
Em cảm giác chỉ còn mỗi mình em chờ đợi
Chỉ còn mỗi em iu anh
Chỉ còn mỗi em tin anh
Chỉ còn mỗi em chờ anh …
Và anh … thì đã quá xa khỏi tầm tay nhỏ bé
Anh cứ như 1 cơn gió đi thật xa thật xa
Và em thì là ngọn cỏ chỉ biết đứng nhìn và chờ đợi
1 ngày nào đó cơn gió sẽ quay về bên cỏ
Những ngọn gió mát an lành
Sẽ làm tâm hồn em cảm thấy bình an
Nhưng đó chỉ là những giấc mơ
Và hiện tại là 1 cả bầu trời lu mờ"


No comments:

Post a Comment