Tuesday, September 30, 2008

Tạm biệt mọi người

01:20 AM

Tình hình là bây giờ vừa khóc & vừa ghi những dòng này

Đợi đến sáng thế nào cũng bận rộn nên tranh thủ thời gian làm việc này trước

bye bye Mami & baba, yêu 2 ng` nhất quả đất

bye bye cục cưng yêu dấu, ăn mau chóng lớn nhé, vài năm nữa 2 dì cháu mình sẽ tung tăng đi dạo

bye bye ss, bye bye anh rễ, bye bye Lương Vĩ Quang, bye bé siêu nhân Gao, yêu 4 người nhìu nhìu nhìu nhìu nhìu....

bye con mập, bye con khùng, bye con cỏn ( 4 thiếu 1 thì ko thể làm đc gì đâu nha)

bye bye bác sĩ tương lai, nhớ nhìu lắm :">

bye bạn Lg, nợ Bud ko đòi thề ko làm ng` :")

bye chị dâu hụt :(( mến ss nhìu lắm

bye chồng iu, đợi vợ nha chồng :P

bye bye chị Beri xinh gái, bye bye chị ĩn đáng yêu, bye bye chị Hana dễ thương

bye bye Boss, boss có mệt chưa boss? :P

bye bye Ý iu, thấy Ý bùn L cũng hok vui, lúc nào cũng cười nha Ý, moahzzzzzzzzzzz

bye bye chị Nhi, chị lúc nào cũng là ng` em nể :">

bye MH, ráng luyện giọng đi, hehe

bye nhé xì ke, chắc chắn sẽ gặp xì ke 1 lần nữa

bye bye A9, đợi chuyến đi đà lạt lần sau hen

Gió ơi, vậy là đến lúc em phải đi, cũng như Gió rồi sẽ phải bay... Hãy quay về nơi vốn thuộc về gió, rồi em cũng thế, tạm biệt gió nhé...

Mọi người giữ sức khỏe nha, ai đang học thì cố học cho giỏi, còn ai đi làm thì siêng cày lên, lần sau em về dẫn em đi chơi ^___^

Tạm biệt mọi người

Monday, September 29, 2008

1 day left

Hồi sáng cùng baba lượn 1 vòng về khu nhà cũ...

Quán net mình hay chơi, quán cafe 56, tiệm tạp hóa, tiệm cho thuê băng đĩa, quán nước nhà thằng Tí,... mọi thứ đều đã thay đổi

Chỉ duy nhất mỗi mình mình...

Con đường mình đang đi, thấy chông chênh và mờ mịt quá.

Không nhìn thấy đích đến,

Không biết điểm cuối của nó ở nơi nào?

Có phải mình đang rơi vào khoảng không, để rồi cố gắng tìm xem có nơi nào dành cho mình ko?

Lạc lối, u mê.... đó là hiện tại...

Mình chỉ muốn sống bằng ký ức, những ký ức về những kỷ niệm...

Đây không phải lần đầu tiên xa nhà, nhưng sao lại mang nhiều tâm trạng thế nhỉ?... Buồn vui lẫn lộn

Sao thấy mình trẻ con quá...

Ko thể tiếp tục như thế đc nữa...

Vòng quay của cuộc sống hỗn độn không cho phép mình tiếp tục như thế nữa

Mỗi con đường đi qua.............
Mỗi cuộc vui đã có...........
Mỗi cuộc tình dẫu đẹp.......
Mỗi giấc mơ đêm qua..........
..............điểm cuối của chúng rồi cũng đến.......................

2 days left




Còn đêm nay,

ngày mai rồi đêm mai nữa,

Chiều ngày mốt là phải lên đường

Mình lại rời bỏ nơi này

Nơi có gia đình mình

có những người mình rất yêu thương

cảm thấy vương vấn khó chịu,thấy tiếc nuối

buồn...

Vì cái gì ư?

Nhiều lắm, phải nói là rất nhiều

áp lực về mọi thứ: học tập, gia đình, bạn bè...

Cuối cùng lại chui vào cái vỏ ốc do chính mình tạo ra

Buồn cười nhỉ

Mình như 1 con điên

suốt ngày chỉ 1 mình và chỉ có nước mắt

Chẳng biết đến khi nào gió mới ngừng thổi,

Chẳng biết đến khi nào mưa mới ngừng rơi,

Chẳng biết đến khi nào những nỗi buồn mới được dập tắt...

...

Hix, chưa gì đã thấy nhớ

...

Sunday, September 28, 2008

3 days left




Khoảng cách giữa mình và anh sao xa quá...

nhưng không phải...

đang rất gần...gần lắm...

gần đến thế này là cùng...

Nhưng sao mình lại không thể chạm được anh?...

Sao mình không thể nắm lấy bàn tay ấm áp kia?...

Khoảng cách ...

...khiến 2 người xa nhau ... khiến trái tim chia lìa ...

...cười nhỉ ...

...cái xa ...không hẳn là về địa lý ...

... xa ... chỉ đơn giản là xa...


Cùng bình minh anh bay về phương tây
Theo mặt trời ban ngày
Và chẳng phải quá lâu
để đi một vòng quanh trái đất.
Cả khoảng cách giữa trái đất và mặt trăng
được xem như xa nhất
cũng chỉ đi hai ngày đêm...
Chỉ khoảng cách giữa anh và em
Giữa anh và em,
mà chúng ta biết trước
là khoảng cách không bao giờ vượt được
Dù bằng cả đôi cánh tình yêu

...

Saturday, September 27, 2008

4 days left




Mưa bây giờ đã khác, ko còn nhiều hoài niệm như trước
Ngày xưa nhiều nước mắt...
Chỉ còn lại những hồi ức
...

Gió có lẽ vẫn còn thơ thẩn đâu đó
Gió đang chờ đợi điều gì?
Ai cũng nói gió vô tâm, lạnh lùng, kêu ngạo và thổi bay tất cả những gì gió đi qua.
Nhưng đâu ai biết được trong lòng của gió là 1 trái tim nóng bỏng và dễ vỡ
Gió bây giờ ko còn khóc nhưng lại ko thể yêu thương.
Gió bây giờ muốn dừng lại nhưng lại ko thể dừng lại được nữa.
Tại sao phải làm những điều ngốc ngếch thế?
Gió ơi...
Dựa vào 1 ai đó đi, đừng cố tỏ ra mình mạnh mẽ nữa
...

Friday, September 26, 2008

5 days left




Cả mớ suy nghĩ bùng nhùng trong đầu

Muốn thay đổi,

muốn quên đi,

muốn xóa nhòa tất cả...

Nhưng khó thật!

Viết những dòng này ra ko biết ai sẽ đọc, nhưng viết thì cứ viết thôi.

Viết cho mình là chính

Dù sao với ai đó đây cũng chỉ còn là kỉ niệm,

là vương vấn,

là những câu hỏi mà ko có câu trả lời...

Tại sao?

Tại sao?

Tại sao?...

---

hết tiền rồi

đi chơi thế nào đây :((

Thursday, September 25, 2008

6 days left




Giữa anh và em, luôn có một vòng xoáy phải không anh? Điều đó làm chúng ta luôn ở hai đầu đường kính một vòng tròn.

Giữa anh và em, luôn có một hố sâu ngăn cách phải không anh? Điều đó làm chúng ta biến thành những kẻ thích mạo hiểm nhưng lại sợ trượt chân.

Giữa anh và em, luôn có một bức tường vô hình phải không anh? Điều đó làm chúng ta cứ ngỡ đã đến được với nhau nhưng chỉ là đứng lặng nhìn nhau.

Giữa anh và em, luôn có một bóng đêm đáng sợ phải không anh? Điều đó làm chúng ta quờ quạng tìm nhau trong đêm tối nhưng chỉ thấy lập lòe những đốm ma trơi.

Giữa anh và em, luôn có một khoảng cách phải không anh? Điều đó làm chúng ta như hai kẻ yêu nhau mà không hề quen biết đối phương.

Em nói với anh: Em sợ bị cuốn vào vòng xoáy!
Anh bảo: Đừng sợ, anh sẽ biến vòng xoáy thành chiếc đu quay cho em ngồi chơi.

Em nói với anh: Em sợ rơi xuống hố sâu!
Anh bảo: Đừng sợ, anh sẽ làm chiếc cầu vững chắc nhất cho em qua.

Em nói với anh: Em sợ một bức tường vô hình!
Anh bảo: Đừng sợ, anh sẽ làm một chiếc thang đủ cao để qua được phía em.

Em nói với anh: Em sợ bóng tối!
Anh bảo: Đừng sợ, đôi mắt và trái tim anh mãi soi đường chỉ lối cho em.

Em nói với anh: Em sợ khoảng cách!

… Anh ngập ngừng, nhìn sâu vào mắt em rồi nói: Phải làm sao đây? Vì anh cũng không biết khoảng cách đó dài rộng bao nhiêu!

Giờ này,

Nếu ai đó hỏi em: Thích trò chơi nào nhất?
Em sẽ trả lời: Một chiếc đu quay để chơi cùng anh.

Nếu ai đó hỏi em: Ghét hố sâu nào nhất?
Em sẽ trả lời: Cái hố sâu không có chiếc cầu vững chắc của anh.

Nếu ai đó hỏi em: Sợ độ cao nào nhất?
Em sẽ trả lời: Em chẳng sợ độ cao, chỉ sợ không có chiếc thang đủ dài của anh.

Nếu ai đó hỏi em: Sợ thời gian nào nhất?
Em sẽ trả lời: Lúc tối trời, không có ngọn đèn anh soi.

Nếu ai đó hỏi em: Sợ khoảng cách nào nhất?
Em sẽ trả lời:
Em vẫn từng sợ khoảng cách, nhưng khi đã thực sự xa nhau, dài ngắn có ý nghĩa gì đâu.

Khoảng cách này ... có lẽ không phải là khoảng cách địa lý .. mà đơn giản ... là khoảng cách giữa trái tim 2 chúng ta

Wednesday, September 24, 2008

7 days left




Đám bạn cứ tưởng về Can rồi nên đứa nào cũng ntin hỏi thăm

Kì lạ thật, sao lúc còn ở đây không ai đếm xỉa đến nhỉ?

Hôm nay vui thật,

đã lâu rồi ko cảm nhận được niềm vui nó như thế này

Ngày này tuần sau... em sẽ rời VN

những ngày còn lại sẽ là thời gian cuối cho tình yêu bé bỏng của em.

Ngày em ra đi, em sẽ chôn chặt yêu thương ấy, và tình cảm em dành cho anh sẽ yên giấc...

tất cả sẽ chấm dứt

Ai đó đã nói thật đúng :"Cái quý giá nhất trên thế gian không phải là thứ "không đạt được" và "đã mất đi", mà là "biết nắm bắt lấy hạnh phúc hiện tại"...

Em đã không làm được điều đó

kỷ niệm...

Em sợ...

lúc nào cũng đụng vào kỷ niệm

chẳng lẽ người ta có thể sống bằng kỷ niệm được sao?

...

Tuesday, September 23, 2008

8 days left




Maybe leaving was a test to see how true your love was
...and now it's all starting to slip away from me.

The moments of sadness I felt never compared to the few times of happiness I experienced when we were still together.

Little did I know...
It was all a lie...
just a fun game for you to play

Stupid of me to have been so blind

If life is a dream, then I want to wake up from this nightmare !!!

Monday, September 22, 2008

9 days left




...
Nếu có đứa hỏi chúng mày giờ gọi nhau là gì?

Em sẽ gọi anh là kỉ niệm
Để một ngày nếu có điều màu nhiệm
Kỉ niệm sẽ về đúng chỗ bên em.


Không phải chuyện người con gái bỏ đi xa
Hay về một người nào đã chết
Không phải câu chuyện tình yêu đã hết
Chỉ là một người đã chán rồi đi...
...

Friday, September 19, 2008

Em sẽ không khóc




Em sẽ không khóc đâu
Đó là trò trẻ con - anh vẫn thường bảo thế
Mà em đâu còn là đứa trẻ...

Dĩ nhiên, chia tay là tiếc nuối
và có thể xót xa
Cũng có thể day dứt
Và ám ảnh
Nhưng, mọi chuyện sẽ qua

Em sẽ không khóc đâu
Người đời có ai thừa nước mắt?
Anh chỉ là người xa lạ, với em
Cũng như em, với anh...

Em sẽ không khóc đâu
Chỉ là một hạt bụi đường làm mắt đỏ
Và xung quanh có nhiều người quá
Người ta đang níu áo nhau
Người ta đang vẫy chào nhau
Người ta đang tiễn biệt nhau...

Em sẽ không khóc đâu
Khi con tàu chuyển bánh
Anh sẽ mờ dần
như ảo ảnh
Như một điều ngốc nghếch đã qua

Anh đã ở rất xa
Chẳng còn ai nhìn thấy
Nước mắt em sẽ chảy
Cho những kiêu hãnh, lỗi lầm
Cho những tổn thương...
Cho em và cho anh
Cho những ngày xưa cũ
Không còn ai cười nữa...

Nước mắt em sẽ chảy
Cho em và cho anh...

Monday, September 15, 2008

....




Anh thích hoàng hôn hay bình minh...?
- Bình minh, vì nó bắt đầu cho 1 ngày mới với những hy vọng mới

Em thích hoàng hôn đúng không ?
- Em thích cả hai nhưng em vẫn thích hoàng hôn hơn...

Nhìn hoàng hôn mà lòng thật thanh thản

Thích cái cảm giác bình yên, và nhẹ nhõm khi một ngày bận rộn sắp qua đi!




" Rồi 1 ngày thơ khi em thức dậy trong buổi sáng tinh mơ
Những làn sương sớm càng làm lòng thêm ơ thờ
Đêm hôm wa em đã mơ được có anh trong vòng tay
Sẽ ko bao giờ để mất anh và từ đây chúng ta lại hạnh phúc đắm say
Nhưng khi em tỉnh cơn mơ thì tất cả lại biến mất
Nước mắt em lại rơi và trước mặt là những ảo ảnh
Phố vẫn đông người nhưng em thấy lòng vắng tanh
Hay tại trái tim em đã nguội lạnh chả hiểu thấu được tình yêu của anh ?
Cái ngày đó em giằng xé giữa tình yêu và lí trí
Yêu anh thì sẽ khổ những nỗi đau chờ đợi
Nhưng giờ chia tay thì được yêu là 1 ước mơ vời vợi
Có phải chăng em đã lựa chọn sai lầm
Đánh mất anh giờ chỉ còn mình em khóc thầm
Muốn nói 1 tiếng iu nhưng chỉ đành phải lặng câm
Bởi vì bên anh nay đã có 1 bóng hồng khác
1 người con gái có thể làm anh mỉm cười
Thì em là kẻ làm anh giằng xé những nỗi đau
Ta yêu nhau có phải chăng là sai lầm ?


Càng yêu thương bao nhiêu thì càng đau khổ bấy nhiêu
Nước mắt rơi cho anh đã nhiều và trong đêm tối đìu hiu
Em cảm giác chỉ còn mỗi mình em chờ đợi
Chỉ còn mỗi em iu anh
Chỉ còn mỗi em tin anh
Chỉ còn mỗi em chờ anh …
Và anh … thì đã quá xa khỏi tầm tay nhỏ bé
Anh cứ như 1 cơn gió đi thật xa thật xa
Và em thì là ngọn cỏ chỉ biết đứng nhìn và chờ đợi
1 ngày nào đó cơn gió sẽ quay về bên cỏ
Những ngọn gió mát an lành
Sẽ làm tâm hồn em cảm thấy bình an
Nhưng đó chỉ là những giấc mơ
Và hiện tại là 1 cả bầu trời lu mờ"


Thursday, September 11, 2008

Càng lớn càng cô đơn



4:00 PM

chắc T đang ngồi trong phòng chờ
hơn 2 tuần nữa mình lại gặp nhau rồi
nhưng mà vẫn cảm thấy buồn
sợ nhất là cảnh xa nhau
mà em lại là người ở lại
tối qua em nằm cả đêm,
ko ngủ đc (tại vì thằng Bo nó ngáy khiếp quá)
suy nghĩ nhiều chuyện lắm
2 tuần nữa
em về C rồi
như là phải bắt đầu lại từ đầu
cứ nghĩ đến
là em cảm thấy sợ


Không biết phía trước cúa mỗi 1 chúng ta ra sao
có người rất nhẹ nhàng
có người rất khó khăn
nhưng với em
phía trước khó đi quá
phải head với nhiều thứ quá
càng lớn thì càng có nhiều chuyện kéo tới
và có nhiều thứ phải tự lập gánh
ước gì có thể trở lại tuổi mới lớn
không phải lo nghĩ gì hết

...

Iu T với bé Bo nhìu, mún cắn, mún nhéo, mún ngắt, mún nuốt chửng nó vô bụng, hie hie
19 ngày nữa gặp lại ở Calgary nhé
Lên đường bình an nhé T, nhớ mua quà cho em, ho ho ho ho

Yue Chang Da Yue Gu Dan (More Grown Up More Lonely) - milk@coffee

Wednesday, September 10, 2008

9th day




10:58 PM

Hôm nay SG mưa từ 4h chiều đến giờ...

mưa nhỏ
nhưng dai
vừa đủ làm em ướt
dầm mưa...
suốt 3h đồng hồ
gió lạnh run người...
lạnh...
lạnh...
lạnh run

Thèm đc sốt liên miên,

thèm đc nói những câu vô nghĩa...


Mình xa nhau mất rồi,
chỉ còn lại ký ức của ngày xưa...
... lẻ loi,
lạc lõng

...
chẳng còn ai...




Nhìn trên bầu trời đầy sao kia, anh là ngôi sao sáng nhất

Còn em, em là ngôi sao mờ nhạt nhất, không ai có thể nhìn thấy được, và cũng giống như em, bây giờ luôn mờ nhạt trong anh, anh không còn thấy em nữa.






" Bóng dáng ấy sao vẫn còn đây


những ký ức vẫn luôn đậm sâu

vì người đã in sâu vào trong tim em có hay

...


Người yêu ơi, vẫn đợi anh trở về

Ngày đêm vẫn đợi chờ luôn mong có anh yêu luôn kề bên

Ánh mắt và nụ cười làm em xuyến xao

Tình yêu em đó, chỉ trao về anh, chỉ mỗi riêng anh
... "



10th day




Một quyết định... nhiều niềm đau...
Nỗi buồn...
Mong cho nó trôi qua nhẹ nhàng.

Dòng người vẫn đi, vẫn ồn ào
1 mình em lặng lẽ
lang thang...
mưa phất vào mặt
lạnh
buốt
cô đơn...
muốn cho đi
mà chẳng ai nhận
muốn nhận
mà chẳng ai cho

Cuộc sống...
thật ngột ngạt và vô nghĩa


Monday, September 8, 2008

7th day

11:40 PM

Xưa nay vẫn luôn nói với bản thân là không đc làm phiền người khác, vậy mà vô tình phiền đến Nhung rồi. Mình tệ thật, quên bẻng đi đám cưới ss Nadia, cũng ko hề biết là có mọi ng` ở Paris qua, nếu biết trước thì mình chắc chắn ko nhờ N rồi, lần nào cũng khiến N lo nhiều hết, mình đúng là đứa vô dụng ăn no ko có gì làm suốt ngày đem đến phiền phức cho người khác, damn me

Tuần trước đám cưới ss Nadia, hôm nay là anh Hải, vài tuần nữa là Nhung,... ai cũng lấy chồng lấy vợ hết rồi... hu hu hu. Anh Hải với Nhung có gia đình rồi thì sẽ có nhìu chuyện phải lo, sẽ không còn thương mình như xưa nữa huhuhuhuhuhuhu

7th rồi...
tình cờ nhớ đến bộ phim ngày thứ 7 đẹp nhất
cũng là chuyện tình tay 3 giữa Nat, Bos và Jess
Jess iu Bos
Nat iu Bos
Bos cũng iu Nat
nhưng Bos lại miễn cưỡng quen với Jess
...
cuối cùng rồi Bos và Nat cũng đi theo tiếng gọi con tim mà ở cạnh nhau
happy ending



Đó là chuyện phim ảnh

Còn cuộc sống hiện thực thì sao?

Có thật là có phép màu không?

---

Ước gì có 1 phép màu để anh có đủ sức lực tiếp tục cố gắng đến cùng
Ước gì có 1 phép màu để anh có đủ can đảm nói ra những điều anh muốn nói
Ước gì có 1 phép màu để anh có đủ khả năng làm mọi thứ vì 1 ai đó
Ước gì có 1 phép màu để anh có thể yêu ai đó đủ nhiều để không dễ dàng bỏ cuộc
...
Ước gì có thật nhiều phép màu để tất cả những phép màu có thể thành hiện thực


Nhưng
Cuộc đời em chưa bao giờ có phép màu xảy ra.
Hiện thực vẫn là hiện thực

---


Hiện thực là bây giờ em đã mất anh...

8th day




11:08 PM

If you're never apart then you'll never know how strong your love is

Câu này đúng ghê, nhưng có lẽ nó chỉ đúng với mỗi mình thôi
Chia tay rồi anh có buồn không?
chắc là không
Em thấy cách nói chuyện của anh... đâu có buồn lắm đâu

Em là đồ ngốc
Ngốc nên ko ai thương.
Uh ngốc ngốc ngốc lắm

Anh cũng thế

Anh ngốc nên mới thờ ơ trước sự lo lắng của em
Anh ngốc nên mới không biết em trông chờ tin nhắn của anh cả ngày
Anh ngốc nên mới dùng những câu nói vô tâm lạnh lùng để làm em đau
Anh ngốc nên mới không cảm nhận đc những gì em dành cho anh
Anh ngốc nên mới không biết em nhớ anh nhiều như thế nào

...

Anh là đồ ngốc

Em cũng là đồ đại ngốc nghếch nên mới yêu tên ngốc như anh

Saturday, September 6, 2008

6th day




11:57 PM

Sao tự dưng laptop mình lại chạy ngon lành thế nhỉ? ko pải đã chết hơn cả tuần nay rồi sao???

Thiệt không đúng lúc

toàn những kỷ niệm...

muốn quên... quên

... bất lực...


Four-leaf clover




"... One leaf is believe
Two leaf is hope
Three leaf is love
And four leaf is happiness

Then may a three leafed clover find it’s happiness in love?
I only want your happiness,

knowing that

I can never be yours to share it ... "

Mùa hè đã qua, mua thu lại tới, mang một nỗi buồn man mác của tôi về một nơi xa xăm, về một phương trời không tìm thấy được. Dẫu rằng dưới phương trời ấy, có một người sẽ thật bình yên và hạnh phúc...

Yếu ớt lẻ loi, một vì sao lặng lẽ

Tháng năm vô tình trôi, xua tan đi những ưu phiền
Tìm đâu để thấy, những cảm xúc xưa
Thì thầm anh nhắc tên, ngày tháng anh chôn dấu

... Phải chăng thu đang hòa vào niềm đau
Dẫu vẫn còn chút vấn vương trong lòng ...

Monday, September 1, 2008

September 01, 2008




Càng ngày càng ít bạn ta ơi
Đúng rồi... del hết đi, del hết...
chỉ giữ lại những người quan tâm mình thôi
chỉ giữ lại những gì thật sự quan trọng đối với mình thôi
...

xóa hết, xóa hết...
dành chỗ để nhận yêu thương mới
sẽ không cố gắng chiếm lấy những gì không thuộc về mình
không miễn cuỡng
không cố chấp
thế nhé
L nhé